Sài Gòn này đâu có tuyết mùa Đông. // Cũng chẳng có cành cây khô trụi lá. // Cơn gió nhẹ bỗng lạnh se đôi má. // Ngọn gió lùa làm tóc rối tung bay! // Giáng Sinh về.. em ơi em có hay? // Ánh đèn giăng ôi.. lung linh, lãng mạn. // Tâm hồn em ngây thơ hay chai sạn? // Còn nồng nàn tình yêu Chúa không em!
// Trên Thiên Đàng Chúa nhìn xuống thấy em. // Vẫn dõi theo bước chân em mỗi khắc. // Trên đường đời đôi khi em bế tắc. // Chợt ngã lòng trốn tránh Chúa bình an. // Và tâm linh nguội lạnh đi lang thang.
// Ngài khiêm nhu, nhân từ luôn chờ đợi. // Tha tội cho những điều em phạm lỗi. // Để mùa Đông không băng giá trong lòng! // Gió lạnh se mà bàn tay ấm nóng. // Nắng ban mai chào ngày mới an lành. // Cả thế gian vang lên bài "Đêm Thánh". // Vui mừng đón Chúa Giê-xu Giáng Sinh. // Gởi vào thơ bằng hết thảy tâm tình!
Thơ: Tuyết Mùa Đông || Sáng tác: Mỹ Hạnh (Hoa cỏ may) 23/12/2020 || Ảnh minh họa: Anh Quang chụp || #Hanhthichlamtho || Mục Vụ Chia Sẻ Niềm Tin || Hy Vọng || Tình Yêu || www.quangharvest.com || Dòng thơ cảm tác: viết khi nhìn tấm hình tuyết phủ trắng xóa của anh hai Quang gởi em nhỏ xem mùa Đông Châu Âu.