Đá Kim Cương - Lisa Bevere

02a. Gần Gũi Như Đá Kim Cương - Lisa Bevere

02a. Gần Gũi Như Đá Kim Cương - Lisa Bevere 

Chúng ta không phải là con người có những kinh nghiệm thuộc linh. Chúng ta là những hữu thể thuộc linh có những kinh nghiệm của con người. Pierre Teihard de Chardin

Trước đây tôi không phải là đứa trẻ dễ dãi. Tôi có cá tính và ương ngạnh. Tôi cũng hay buồn, tránh né và dễ bị xao lãng. Nếu tôi được bảo phải vào phòng của tôi dọn sạch, thì trong vòng vài phút tôi quên mất là tại sao tôi ở đó. Khi cửa phòng tôi đóng lại, tôi mở nhạc lên và trí tưởng tượng của tôi bay bổng. Thay vì dọn sạch phòng, tôi lại dọn dẹp đồ đạc. Lần nọ, tôi đội mũ và đóng giả làm Laura Ingalls Wilder. Trong tủ đồ của tôi, có dụng cụ điêu khắc hay có những búp bê mà bà ngoại tôi mua cho. Luôn luôn có sách trong phòng tôi, lôi kéo sự tập trung của tôi. Trong phòng tôi, tôi mải mê làm nhiều thứ. Một giờ cảm thấy như mười lăm phút. Mãi cho đến khi mẹ tôi gọi tên tôi thì tôi mới biết là tôi được bảo phải vào phòng dọn dẹp. Nhưng tôi không nhớ là mình vào đó để làm gì. Nên khi mẹ tôi kiểm tra thử tôi có làm không, không có làm gì cả. Trái lại, căn phòng còn lộn xộn hơn trước đó.

DaKimCuong 1262x981

Nói thế không có nghĩa là tôi không vâng lời, mà không biết sao mà tôi không tập trung gì cả. Cách cư xử như thế đã làm mẹ tôi vô cùng thất vọng. Tôi cố làm nguôi cơn giận của bà bằng cách giả vờ, nhưng mẹ tôi đang sống trong một cơn ác mộng mà bà không thể thoát ra được. Bà bị mắc vào cái vòng luẩn quẩn mà chỉ những ai lấy phải một người chồng ngoại tình và nghiện rượu thì mới hiểu được.

Vì tôi là con gái lớn và duy nhất, nên cơn giận của bà trút hết lên tôi. Về nhiều phương diện thì dáng vẻ và cách hành xử của tôi rất giống cha tôi. Mẹ tôi nói nhiều điều mà bà không có ý như vậy và bà cũng làm nhiều chuyện mà tôi cũng quên mất và cũng không muốn nhắc lại ở đây. Nhưng những lời nói giữa hai mẹ con tôi khiến tôi không muốn làm người con gái. Tôi chia sẻ cho bạn điều này để bạn có thể hiểu được thể nào sự gặp gỡ Chúa Giê-su của tôi thật sự có ý nghĩa như thế nào.

Khi tôi mang thai đứa con thứ tư, nhiều người nghĩ nó là con gái. Tôi muốn nói là tôi sinh bốn đứa con trai liền một lúc. Trong giai đoạn đầu của kỳ thai nghén, tôi vật lộn với nỗi sợ rằng tôi sẽ sinh con gái.

Trước đây nhiều lần mẹ tôi đã la mắng tôi bằng những lời, “Mẹ hy vọng con có đứa con gái như con!”

Nhiều lần tôi trả lời lại, “Con hy vọng là con có đứa con như thế!”

Có lẽ vào thời điểm đó thì những lời khuyên này là thật, nhưng thời gian trôi qua, những lời này không thật gì cả. Tôi không muốn đứa con gái như thế, thậm chí không muốn con gái chút nào. Tôi đã quá sức lắm khi sống với một người chồng đi lại liên tục và cộng với ba đứa con trai. Bây giờ lại thêm một đứa con gái nữa thì sao đây? Tôi không biết nuôi con gái!

Trong thì giờ cầu nguyện, tôi nói thật với Chúa.

Với giọng thì thầm, tôi nói ra hết mọi nỗi sợ mà đã len lỏi vào đầu óc tôi. Tôi cho Ngài biết rằng việc Ngài ban cho tôi một đứa con gái là một sai lầm lớn. Tôi không muốn làm hại con tôi như mẹ tôi đã làm cho tôi. Tôi sợ là tôi không gắn kết với nó. Trong lúc còn trẻ và ngang bướng tôi nói những điều mà tôi không có ý vậy. Tôi không muốn một đứa con gái giống như tôi.

Sau một hồi, tôi nói hết lời và cảm nhận một sự im lặng bao trùm lấy tôi. Mắt tôi nhắm lại khi tôi hít thở sâu.

Trong con mắt của tâm trí, tôi thấy mình ở giữa cánh đồng hoa và cỏ xanh dưới ánh nắng mặt trời. Đây là cánh đồng mà có sức hấp dẫn khiến bạn muốn chạy đến đó. Đằng xa là một cái tháp. Tôi cảm thấy được thôi thúc đi đến đó. Cái tháp có một cái cổng và có những cửa sổ cao và nhỏ phía trên bức tường. (Tôi biết bây giờ thì cửa sổ to) Tôi mở cửa ra. Nội thất bên trong rất cũ kĩ khác với ánh nắng mặt trời chiếu bên ngoài, chỉ có điều là nó không tối hay u ám. Cửa sổ cho tôi thấy một cái cầu thang đi lên. Tôi leo lên cầu thang, dừng lại ở mỗi cửa sổ. Theo tôi quan sát hết sức có thể thì tôi không thấy có người hay có nhà nào trong cái tháp đó. Mỗi cánh cửa sổ cho tôi nhìn thấy một phần khác của đồng cỏ.

Khi tôi leo lên đỉnh của cầu thang, tôi thấy một căn phòng tròn có các cửa sổ dưới mái hiên. Một bức tường bao quanh một cái rương gỗ lớn. Tôi muốn nhìn bên trong. Tôi mong ước bên trong cái rương này có các vũ khí, đồ đạc và thậm chí là đồ quí các loại. Tôi quì dưới sàn nhà và nhấc cái nắp rương lên. Điều tôi phát hiện làm tôi ngạc nhiên. Cái rương đầy ắp những tấm hình lúc tôi còn nhỏ.

Đây là những tấm hình lúc tôi mất hết mấy cái răng. Có tấm hình lúc tôi còn đủ hai con mắt và lúc tôi bị mổ mất một con. Những tấm hình chụp tôi vào những ngày nghỉ lễ, ngày Giáng Sinh, ngày sinh nhật và cha mẹ tôi mỉm cười. Tôi cầm trong tay tất cả những tấm hình này đã thất lạc nhiều năm trước đó khi nhà tôi bị nước lụt tràn vào. Bây giờ nó lại nằm trong cái tháp này, được cất giữ an toàn trong một cái rương quí. Vì quá vui mừng khi phát hiện ra nó, tôi lại nhìn kĩ hơn. Khuôn mặt tôi và tóc tôi phủ đầy ánh nắng mặt trời. Tôi liếc mắt nhìn vẻ mặt mỉm cười ngượng của cha tôi khi ông được chụp trong hình. Tôi vẫn còn thấy hình ảnh này.

Khi tôi không còn mơ mơ màng màng thì tôi nghe một tiếng nói của người đàn ông, “Ta luôn nghĩ con trông thật buồn cười.”

Tôi quay lại, nhưng Chúa Giê-su không ở đó. Tôi biết Ngài đang nói với tôi vì hơi ấm của sự hiện diện của Ngài vẫn còn đó.

Tình yêu của Chúa che phủ tôi khi tôi khóc như một em bé.

Trong giây phút đó, tất cả những lời nói trước đây đã khiến tôi nhìn mình như một đứa bé kinh khủng ngay lập tức đã biến mất hết. Thật tuyệt vời khi những hình ảnh này được giữ lại trong một cái rương quí, vì nó là thứ vũ khí thân mật mang lại sự chữa lành.

Sự Thân Mật

Đức Chúa Trời của chúng ta là Tảng Đá gần gũi. Ngài biết nỗi sợ của tôi và phán trực tiếp với tâm linh tôi. Đó cũng là cách Ngài muốn nói với bạn. Ngài nhớ những giây phút đã làm cho Ngài mỉm cười, nhưng đó là những phút giây mà chúng ta hay quên. Ngài đã quên tội lỗi và nỗi nhục của chúng ta và chôn vùi những tội lỗi của chúng ta dưới biển sâu. Ngài kéo chúng ta đến gần Ngài để chữa lành và vá lại.

Chúng ta đánh mất cái nhìn về bản thân khi chúng ta gắn nó với những hình ảnh méo mó. Chúng ta đánh mất khả năng của chúng ta khi chúng ta cho phép nỗi sợ và nỗi đau của người khác chôn vùi các ân tứ của chúng ta.

Nhưng chúng ta có thể chạy đến và lẩn trốn trong Ngài, và Ngài sẽ nói sự thật tại nơi sâu thẳm trong tấm lòng chúng ta. Ngài mong mỏi ôm lấy những kẻ bị khướt từ trong cánh tay Ngài và rồi trồng chúng ta trong lẽ thật của Ngài.

Tôi hy vọng bạn đã biết điều này rồi:

Bạn có nhiều thứ hơn là những gì bạn và người khác nhìn thấy hay sờ chạm.

Bạn có nhiều thứ hơn là những gì bạn đã từng biết hay từng làm.

Bạn có nhiều thứ hơn là những gì người khác nghĩ hay nhận thức của bạn về hình ảnh bản thân bạn.

Bạn không thể đo lường chính xác bởi những gì bạn có hay thiếu.

Bạn còn hơn là những năm tháng đời bạn và vì thế đừng bị mắt kẹt vào những chuyện như bạn trẻ hay già.

Bạn là người con thuộc lĩnh vực đời đời.

Bạn còn hơn là một người độc thân, một người li dị, một góa phụ hay một người đã lập gia đình.

Bạn còn hơn phái tính của bạn.

Những thuộc tính này là những biểu lộ hữu hình của kết cấu bên trong căn nhà của đời sống thật của bạn. Nó là những động lực có mối liên hệ và là những tài sản vật chất. Nó giống như những mảnh vải che đậy bạn và là thân xác để bạn trú ẩn. Nó tiêu biểu cho vẻ bên ngoài của bạn, nhưng nó không phải là nguồn sự sống của bạn.

Nếu lửa cháy đến nhà tôi và thiêu rụi hết tất cả đồ đạc của tôi nhưng tôi thoát khỏi đám lửa thì cuộc đời tôi vẫn không hề hấn gì.

Pin It

Related Articles

Chúng tôi đang phát hành nhiều nhạc Music Video mới trên

Thông Tin

Mục Vụ Chia Sẻ Niềm Tin, Hy Vọng & Tình Yêu www.quangharvest.com  Email: info@quangharvest.com

Được lập nên từ tháng 05 năm 2015, là mục vụ nhằm truyền bá Tin Lành của Chúa trên các mạng xã hội cho tất cả mọi người ở khắp mọi nơi. Nguyện xin Chúa ban phước trên mục vụ ngày càng được mở rộng hơn.

Thống Kê Trực Tiếp 130 Quốc Gia

We have 10065 guests and no members online

Your Language