Chương 11.00 Tù Nhân Hy Vọng - Joyce Meyer
Người Dạy: Joyce Meyer | Dịch giả: Ngô Minh Hòa | Mục Vụ Chia Sẻ Niềm Tin | www.quangharvest.com
Các tù nhân ngươi có hy vọng, và sẽ an toàn trở về nơi ngươi. Hôm nay ta bảo ngươi rằng, Ta sẽ trở lại cùng ngươi. Xachari 9:12
“Hy vọng là giấc mơ của người còn thức.” Aristotle
Có một câu chuyện kể liên quan đến một hệ thống trường học tại một thành phố lớn, soạn ra một chương trình đặc biệt nhằm giúp các học sinh theo kịp bài tập suốt thời gian dài lưu trú tại bệnh viện thành phố. Ngày nọ một giáo viên làm việc trong chương trình này nhận được cú điện thoại, bảo cô giao bài tập về nhà cho một đứa trẻ nọ. Cô này nói ngắn gọn với giáo viên của đứa bé, ghi tên và số phòng của đứa bé. Giáo viên đứng lớp giải thích, “Hiện tại trong lớp của cậu học sinh đang học danh từ và trạng từ.” “Tôi rất biết ơn nếu cô có thể giúp cậu ta hiểu được những khái niệm này để cậu không bị rớt lại qúa xa.”
Người giáo viên giám sát chương trình của bệnh viện đã tới thăm cậu vào chiều hôm đó. Tuy nhiên, khi đưa bài tập, không có ai nghĩ là phải cho cô giáo này biết là cậu bé đã bị bỏng nặng và mức độ đau đớn cậu đang đối diện là lớn thế nào. Vẻ mặt bực bội trên khuôn mặt cậu bé đang đau đớn, người giáo viên lắp bắp nói, “Trường em đã gửi cô đến đây để giúp em học danh từ và trạng từ.” Đêm đó khi cô rời bệnh viện, cô cảm thấy mình không dạy được bao nhiêu.
Nhưng hôm sau, khi cô trở lại bệnh viện, người y tá chạy đến cô và hỏi, “Cô đã làm gì với đứa bé vậy?” Cảm giác như cô đã làm điều gì sai, cô giáo bắt đầu xin lỗi. Người y tá đang hứng khởi, nói, “Không, không, cô không hiểu ý tôi, chúng tôi đã lo lắng cho cậu bé đó, nhưng từ ngày hôm qua, toàn bộ thái độ của nó đã thay đổi. Cháu chống chọi lại bệnh tật và đáp ứng với sự điều trị. Như thể là cậu quyết định sống.”
Hai tuần sau, cậu bé giải thích chuyện xảy ra. Trước khi giáo viên được chỉ định thăm bệnh viện đến, cậu mất hết hy vọng. Nhưng mọi sự đã thay đổi khi cô xuất hiện trong phòng bệnh viện. Cậu nhận biết một điều đơn giản, và cậu giải thích thế này, “Người ta sẽ không gửi giáo viên dạy danh từ và trạng từ đến với một cậu bé sắp chết phải không nào?”
Sức mạnh của hy vọng thật lạ lùng. Bị giam hãm trong bệnh viện, bị bệnh tật vây quanh, bị thất vọng, nghe tin xấu, cậu bé muốn bỏ cuộc. Nhưng chỉ với một giáo viên với cách thức làm việc hữu ích và một bài tập về nhà cũng đủ đem đến hy vọng để thay đổi cái nhìn của cậu bé về cuộc sống xung quanh và cho cậu lý do để tiếp tục. Nếu một người mà có thể đem nhiều hy vọng như thế, hãy tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra nếu chunh quanh bạn thường xuyên có những người như thế. Chuyện gì xảy ra nếu có 5, 10, hay 20 người như thế?
Hãy nghĩ cuộc đời bạn sẽ như thế nào. Sự thật thì bạn sẽ bị ảnh hưởng và tác động sâu sắc bởi những điều xung quanh. Nếu bạn lấp đầy cuộc đời mình bằng những con người, sự kiện và hoạt động nuôi dưỡng hy vọng, thì bạn sẽ tràn đầy hy vọng và lạc quan. Nhưng nếu bạn lấp đầy cuộc đời mình bằng những con người không có hy vọng và chọn tham gia vào những hoạt động gây nản lòng và tiêu cực, bạn sẽ thất vọng và đau khổ đều đều. Tất cả đều nằm ở chỗ là mỗi ngày bạn vây quanh mình những điều gì.
Điều này không có nghĩa chúng ta có thể tránh tất cả những tiêu cực trong cuộc sống. Một số điều quanh chúng ta không do chúng ta chọn, nhưng chúng ta có thể chọn điều nào là tốt nhất.