Người Bị Quỉ Ám
(Ma-thi-ơ 17:14-20; Lu-ca 9:37-43a)
14Đức Chúa Jêsus với ba người đến cùng các môn-đồ khác, thì thấy đoàn dân rất đông vây chung-quanh, và mấy thầy thông-giáo đương cãi lẽ với các môn-đồ ấy. 15Cả đoàn dân nầy vừa thấy Ngài, liền lấy làm lạ, thảy đều chạy đến chào Ngài. 16Ngài bèn hỏi rằng: Các ngươi cãi lẽ với môn-đồ về việc gì? 17Một người trong đám đông thưa rằng: Lạy thầy, tôi đã đem con trai tôi tới cho thầy; nó bị quỉ câm ám, 18không cứ chỗ nào quỉ ám vào thì làm cho nổi kinh-phong, sôi bọt mồm, nghiến răng, rồi nó mòn-mỏi đi; tôi đã xin môn-đồ thầy đuổi quỉ ấy, song đuổi không được.
19Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Hỡi dòng-dõi chẳng tin kia, ta sẽ ở cùng các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ chịu các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến cho ta? 20Chúng bèn đem đứa trẻ cho Ngài. Đứa trẻ vừa thấy Đức Chúa Jêsus, tức thì quỉ vật mạnh nó, nó ngã xuống đất, rồi lăn-lóc sôi bọt miếng ra. 21Đức Chúa Jêsus hỏi cha nó rằng: Điều đó xảy đến cho nó đã bao lâu? Người cha thưa rằng: Từ khi nó còn nhỏ. 22Quỉ đã lắm phen quăng nó trong lửa và dưới nước, để giết nó đi; nhưng nếu thầy làm được việc gì, xin thương-xót chúng tôi và giúp cho! 23Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Sao ngươi nói: Nếu thầy làm được?… Kẻ nào tin thì mọi việc đều được cả.
24Tức thì cha đứa trẻ la lên rằng: Tôi tin; xin Chúa giúp-đỡ trong sự không tin của tôi! 25Khi Đức Chúa Jêsus thấy dân-chúng chạy đến đông, thì Ngài quở-trách tà-ma và phán cùng nó rằng: Hỡi quỉ câm và điếc, ta biểu mầy phải ra khỏi đứa trẻ nầy, đừng ám nó nữa. 26Quỉ bèn la lớn tiếng lên, vật đứa trẻ mạnh lắm mà ra khỏi; đứa trẻ trở như chết vậy, nên nỗi nhiều người nói rằng: Nó chết rồi. 27Nhưng Đức Chúa Jêsus nắm tay nó, nâng lên thì nó đứng dậy. 28Khi Đức Chúa Jêsus vào nhà rồi, môn-đồ hỏi riêng Ngài rằng: Sao chúng tôi đuổi quỉ ấy không được? 29Ngài đáp rằng: Nếu không cầu-nguyện, thì chẳng ai đuổi thứ quỉ ấy ra được.
Kinh Thánh, Mác 9:14-29