9.Chúng Ta Cần Cảm Thông Để Giúp Đỡ Nhau
Paul Tourner - Để Cảm Thông Nhau
Vấn đề đi sâu hơn. Trong toàn thể lãnh vực của tình dục cũng như trong những lãnh vực khác như kiêu ngạo hay thành thật thì nói chung người đàn bà công chính hơn đàn ông. Tôi nhấn mạnh chứ “nói chung” vì không có gì sai lầm hơn và nguy hiểm hơn là làm những sự so sánh về đạo đức giữa người với người. Chúng ta không bao giờ có thể quên lời của Chúa nói “Người đầu sẽ trở nên rốt, người rốt sẽ trở nên đầu”, không có gì sai lầm hơn là tự khoác loác về những hành vi đạo đức của mình hoặc tin rằng mình không vi phạm những tội lỗi mà mình lên án người khác. Dầu vậy, thông thường trong vấn đề đạo đức tôi cho rằng thường thường chồng ít công chính bằng vợ hay ít ra đàn ông có ý thức về tội lỗi của mình nhiều hơn đàn bà. Anh rất ý thức về sự ham muốn tình dục của anh, về sự nói dối với vợ hoặc với đối thủ của anh, về sự gian lận thuế khóa của anh hoặc về sự kiêu hãnh thái quá trong công việc của anh.
Có lẽ đây là một lý do khiến anh ít muốn đi nhà thờ hơn vợ anh. Anh cảm thấy một chút giả dối trong sự phô bày lòng mộ đạo của mình trước mặt mọi người như vậy, vì anh biết rõ những việc không đúng trong đời sống thực của anh cũng như những điều anh không cảm thấy có khả năng giữ đúng. Có lẽ đây cũng là một lý do chúng ta thấy đa số đàn ông trong Hội thánh thường là những người ít mạnh mẽ, ít phải đấu tranh trong đời sống, như công chức, giáo sư, là những người có thể sống một đời sống gương mẫu hơn.
Giống như những người đàn ông đó, đàn bà thường ít ý thức được tội lỗi của họ. Ví dụ như ganh tị chẳng hạn. Một người đàn bà có thể hành hạ con dâu của mình một cách tàn nhẫn mà không hề biết rằng bà bị thúc đẩy bởi lòng ganh tị. Nếu bạn nói cho bà biết là bà ganh tị với con dâu bà sẽ thấy bị tổn thương nặng nề. Trái lại bà hoàn toàn yên chí rằng bà hành động vì lòng thương yêu. Bà nghĩ rằng vì tình yêu thương đối với con dâu của bà mà bà la mắng nàng về những khuyết điểm là bà thấy nơi nàng và bà cố gắng giúp nàng sửa đổi. Bà muốn con trai và con dâu của bà hạnh phúc! Bà có thể lắng nghe những bài giảng cảm động về tình yêu thương và lòng bà chịu sự cảm động mà lương tâm bà không cáo trách tí nào. Bà không hề nhận biết rằng mình hung dữ và thù hằn, con dâu mình là người phải nhận những lời khuyên tốt đẹp của bà với thái độ ấy! Có lẽ đây là một lý do cho thấy tại sao có nhiều người đàn bà có vô số tật xấu mà lại hay đi bới móc lỗi nhỏ nhặt vì họ quên không thấy những lỗi lầm khác. Nói chung, kết quả là người chồng bị đè trên người một gánh nặng hơn nữa về cảm giác tội lỗi. Nó khiến anh khó nói chuyện thành thật với vợ hơn nữa. Vì nàng có vẻ đạo đức hơn dưới mắt anh cũng như dưới mắt nàng thì làm sao nàng có thể hiểu anh khi đời sống của nàng xứng đáng hơn nhiều. Anh sợ rằng nàng miệt thị anh.
Đối với anh nàng xuất hiện như một cảnh sát, hiện thân của luật lệ đạo đức. Điều này có thể giải thích tại sao anh cảm thấy nói chuyện với một mục sư lại càng khó khăn hơn nữa. Dưới mắt anh họ cũng là hiện thân của luật đạo đức vì vậy anh chỉ có thể bày tỏ dễ dàng với một người đàn bà kém hơn anh về văn hóa và xã hội. Nàng có thể là một người tự do hơn, một người anh kính trọng hơn vợ anh, nhưng là người làm anh cảm thấy dễ chịu, thoải mái. Nàng ngưỡng mộ và chấp nhận anh đúng với thực trạng của anh, dầu đó là phần cá tính mà chính anh lấy làm hổ thẹn. Đây là động lực thúc đẩy sự ngoại tình của chồng mà người vợ đạo đức nghiêm khắc lên án khi nàng khám phá ra. Tại đây nàng vẫn đinh ninh rằng nàng bị thúc đẩy bởi động lực tình yêu đối với chồng nhưng nàng không biết là nàng chỉ đặt thêm viên đá cuối cùng vào bức tường ngăn cách vợ chồng nàng.
Theo quan điểm đạo đức hành động của người đàn bà là hành động theo lẽ phải. Nàng có cả thế giới làm chứng cho sự công chính nàng. Nếu tôi cả gan đề nghị nàng hãy cố gắng tìm hiểu chồng nàng, nàng sẽ kết luận là tôi đứng theo phe chồng nàng, chống lại đạo lý. Tuy nhiên, bởi vì anh đã thất bại trong việc tìm cảm thông nơi vợ mình từ lâu nên anh đã buông mình vào con đường mà ngay chính bản thân anh cũng lên án. Nhưng mặc cảm về tội lỗi của anh cũng như phản ứng rút lui và trốn chạy của anh cần được nhấn mạnh. Trong mỗi trường hợp, ngoại tình có thể không phải luôn luôn là một vấn đề xác thịt, ngay trong những cám dỗ xác thịt cũng như trong sự không thành thật hoặc thiếu khiêm nhường, người đàn ông chỉ có thể được giúp đỡ nếu anh cảm thấy được cảm thông và được chấp nhận như chính con người của anh với tất cả những nỗi khổ đau của anh. Một sự chấp nhận độ lượng như vậy đối với anh là sự phản ảnh của lòng nhân từ của Đức Chúa Trời. Vì Đức Chúa Trời yêu chúng ta không phải vì những đức tính của chúng ta mà vì nhu cầu của chúng ta, như Chúa Giê-xu phán: “Ai không bệnh thì không cần thầy thuốc, chỉ có người bệnh mới cần thầy thuốc”.
Chúng ta cần thấy căn bệnh phổ biến đó. Căn bệnh mà vô số đàn ông, đàn bà bị đè nặng bởi những lo sợ đau khổ, buồn phiền, thất vọng về tội lỗi của họ. Chúng ta cần phải hiểu sự cô đơn cùng cực họ thấy trong chính mình. Họ có thể tham gia trong đời sống xã hội, có thể đóng vai trò lãnh đạo ở đó, chủ tọa những buổi họp mặt ở câu lạc bộ đạt được những giải vô địch thể thao, đi xem giải trí với vợ con. Nhưng điều gậm mòn trong lòng họ là họ có thể sống hàng năm mà không tìm được người tri kỷ đủ tin cậy để trút đổ gánh nặng của mình.