01Thơ Tình Sỏi Đá - Mỹ Hạnh
Sỏi hỏi đá: Có biết buồn hay chăng?
Sao lại không - nước chảy đá cũng mòn!
Sỏi nói: Sỏi là tạo vật hình tròn.
Của thiên nhiên, đất trời ban tặng sỏi.
Đá mỉm cười: Lăn nhanh qua hòn sỏi.
Có đá nè, sỏi sẽ hết cô đơn.
Sỏi yêu ơi, sỏi chớ vội dỗi hờn.
Tạo vật mà có linh hồn sỏi nhé!
Dưới vũ trụ ta chỉ là nhỏ bé.
Nhưng muôn đời ta cũng cần có nhau.
Như con người luôn có những khát khao.
Về tình yêu, tình tri âm, tri kỷ.
Đá Sỏi hỏi đá: Có biết buồn hay chăng?
Sao lại không - nước chảy đá cũng mòn!
Sỏi nói: Sỏi là tạo vật hình tròn.
Của thiên nhiên, đất trời ban tặng sỏi.
Đá mỉm cười: Lăn nhanh qua hòn sỏi.
Có đá nè, sỏi sẽ hết cô đơn.
Đá với sỏi - ngàn năm ta thủ thỉ
Vẫn chung đôi qua vạn dặm hành trình.
Tình sỏi đá vẫn nét đẹp lung linh.
Trong thiên thu nguyên vẹn chẳng phai hình.
Trao cho nhau nụ hôn sỏi - đá tình.
Không ngẫu nhiên tạo hóa ban cho vậy.
Sỏi yêu ơi, sỏi chớ vội dỗi hờn.
Tạo vật mà có linh hồn sỏi nhé!
Dưới vũ trụ ta chỉ là nhỏ bé.
Nhưng muôn đời ta cũng cần có nhau.
Như con người luôn có những khát khao.
Về tình yêu, tình tri âm, tri kỷ.
Con người biết yêu nhau nồng cháy đấy.
Sỏi đá nào cằn cỗi vị thương yêu!
Biển sóng đời dẫu có bạc bao nhiêu.
Thì sỏi đá nương tựa nhau mãi mãi.
Tình sỏi đá sắt son và vững chãi.
Không chia phôi, không ngăn cách bao giờ!
Một chuyện tình sỏi đá bước vào thơ...